Tác giả: Quốc Trụ
Ca sĩ: Phan Ngọc Luân
À Lạt hoàng hôn, sương giăng khắp lối. Sương hôn lên nhẹ, tóc em thơm nồng. Chiều nào song đôi, quanh hồ Xuân hương. Ấm áp lạ thường, dù đã vào đông. Đà Lạt ngàn thơ, vang trong tiếng gio. Đôi ta hẹn thề, tiếng chuông.
Tác giả: Quốc Trụ
Ca sĩ: Phan Ngọc Luân
Con chim non của mẹ. Vừa bay ra khỏi lòng. Đến phương trời xa lạ. Con có buồn hay không. Mùa xuân sang mùa hạ. Thu đi đông lại tàn. Đã mấy lần lá đổ. Đã mấy lần mưa rơi. Con đi nhà trống vắng. Mẹ đứng ngồi không.
Tác giả: Võ Quốc Trụ
Ca sĩ: Phan Ngọc Luân
Chỉ là những phút giây. Nhẹ môi hôn lên tóc nhung huyền. Kễ vai nhau đùa vui, ta cùng hát câu ca tình yêu. Sẽ là những nỗi đau vì vô tâm nói câu giã từ. Từng dòng thư nhạt nhòa đã fai theo thời gian. Một mình nhìn bông.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Võ Hạ Trâm & Phan Ngọc Luân
Phố vẫn còn nhắc tên hai chúng ta. Từ khi đôi trái tim trở nên nhạt nhòa. Từ khi em lạnh lùng quay lưng buông tay anh xót xa. Phía cuối những ước mơ đã không còn chung đôi. Đâu đó những thói quen quên nhau thật rồi. Niềm.
Tác giả: Thiên Dũng
Ca sĩ: Phan Ngọc Luân
Chỉ là bỗng dưng thấy cô đơn, giữa phố xá thênh thang. Dòng người ấy vẫn bước qua rất vội. Một nửa cuộc đời ta để lại, nơi đâu có thấu. Và có ai hiểu cuộc sống ấy của tôi. Giá như có ai đó hiểu tôi một lần. Để biết rằng.
Tác giả: Trung Ngon
Ca sĩ: Phan Ngọc Luân
Đồng hồ đã điểm 12 giờ rồi em biết không. Hãy ở lại ngủ đi sao em còn trông ngóng hi vọng thật viễn vong. Em đã thấy người ta vui bên một ai khác. Mà không phải em lúc này. Mà không phải em đúng không. Hờ hớ.