Tác giả: Hoài Nam
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ; Hồng Trúc
Quán biên thùy đôi đường em ở người đi. Đêm chia ly lệ rơi rưng rưng tròng. Chí nam nhi gió ngựa đường xa ngại chi, người vẫn đi. Giờ biệt ly cầm tay người khẽ nói. Đừng sầu bi thêm vướng bước anh đi. Rồi ngày nao non.
Tác giả: Hoài Nam & Trần Nam Cách
Ca sỹ thể hiện: Như Quỳnh
Hãy xót thương cho phận má hồng. Ðời hoa trước gió biết hướng nào mong. Làm thân con gái biết bến nào trông. Biết sông nào ước nguyện cho lòng mình trao duyên. Xin cố quên đi chuyện ân tình. Dù em vẫn biết sẽ phải.
Tác giả: Hoài Nam & Quốc Hùng
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ
Tôi thương người em nhỏ tóc xõa đôi bờ vai tuổi xuân ướm mộng đời. Mười hai năm đèn sách sớm tối chung một trường học lường bao luyến thương. Ngày lìa xa quê hương dấng thân ra sa trường là ngày em gái nhỏ. Đưa tôi qua.
Tác giả: Hoài Nam & Duy Thảo
Nẻo về cheo leo nhà anh cuối xóm, nhà em đầu đường. Vắng nhau bao đêm trường hỏi em yêu dấu có buồn đơn côi. Hai ta yêu nhau thì đã yêu rồi thương nhau mình vẫn thương nhau hoài. Ngặc vì trầu cau chưa tới nên đời lẻ.
Tác giả: Hoài Nam
Ca sỹ thể hiện: Chế Phong
Nẻo về cheo leo nhà anh cuối xóm, nhà em đầu đường. Vắng nhau bao đêm trường hỏi em yêu dấu có buồn đơn côi. Hai ta yêu nhau thì đã yêu rồi thương nhau mình vẫn thương hoài. Ngặt vì trầu cau chưa tới nên đời lẻ đôi. Em.
Tác giả: Hoài Nam
Ca sỹ thể hiện: Thanh Tuyền
Ngồi đây tâm sự rồi mai giã từ hai đứa cách hai nơi. Tròn chín tháng trời học ở quân trường làm sao khỏi vấn vương. Góp nhặt niềm thương chia đều hai đứa. Nói sao cho vừa tình của chúng ta. Thời gian sao chóng trôi qua. Phút.
Tác giả: Hoài Nam & Song Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Vũ
Mười bẩy đến tuần trăng mới tròn. Nghe mùa Xuân bước vào tâm hồn. Nụ cười duyên tô hồng đôi má. Tâm tư dạt dào mong nhớ. Lứa đôi đã nhiều lần mơ. Kỷ niệm nhớ nào ghi trong đời. Nghe tình yêu đến lòng u hoài. Chẳng.
Tác giả: Nhật Ngân & Hoài Nam
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung; Nguyên Vũ
Mình không duyên nợ đừng chờ em ơi. Chẳng phải tại ta, không trách ở trời. ----[Vì Trong Nghịch Cảnh]----. Đời mình sinh trong gia giáo. Tại vì ta không lỗi đạo. Nên mình đành phải xa nhau. Tình yêu dang dở là tình.