Như những chuyến tàu
lênh đênh trên biển
đưa người về đâu
tìm chưa thấy bến
như cơn bão nổi
bão nào bình yên
cuốn đời ta trôi
vào những muộn phiền
như loài cỏ dại
trên cánh đồng hoang
gót hồng dẫm nát
cỏ buồn miên man
như những cánh hoa
tả tơi trong gió
thân gầy xanh xao
biển đời khốn khó
như những giấc mơ
bao giờ có thật
bàng hoàng tỉnh giấc
mộng vẫn xa mờ
như những cơn mưa
bao giờ báo trước
mưa đến mưa đi
tình không hẹn ước
như chuyện đôi ta
được mấy khi vui
đầy những xót xa
pha lẫn ngậm ngùi
như ngày và đêm
bao giờ chung lối
như anh và em
bao giờ chung đôi