Biển chiều nằm nghe sóng vỗ
Lạc loài mình em chiếc bóng
Gọi thầm người trong chất ngất nỗi nhớ
Cuộc tình đi đâu đã mất
Ðể lòng đây bao tiếc nuối
Giọt sầu còn vương vấn mãi
Còn lại gì khi ánh mắt
Nét môi yêu thương xa xăm cuối trời
ĐK:
Nhớ hôm nào quen biết mưa chiều không dứt, con đường chân ướt ta đã bên nhau đường về chung lối
Nhớ khi tình yêu đến môi hồng tha thiết, trao người say đắm với bao đam mê mộng mơ êm đềm
Nếu xưa tình không đến bây giờ mưa xuống, đâu làm cho ai hiu hắt thương nhớ ai nơi phương trời
Người yêu hỡi nơi xa xăm có hay chăng tình em
Biển chiều về nghiêng bóng nắng
Hồn lạc loài nghe trống vắng
Cuộc tình đi đâu đã lỡ
Cướp đi trên môi lời ca tiếng cười.