Có khi anh nhìn em rồi man mác buồn, ánh mắt ấy xa vời
Một người tình nơi đây, mà như rất xa.
Hãy trôi đi thời gian để em biết rằng, suốt kiếp sống anh chờ
Chẳng giữ được em nữa, thà mình cách xa.
Trách chi cõi đời vẫn luôn luôn đổi thay,
trách anh đã cuồng tín quá men tình cay
Chỉ xin nuốt vào nước mắt thương về em nơi ấy.
Phải chăng ái tình với em như làn mây,
phải chăng kiếp người đắng ngắt bao trả vay
Để anh suốt đời sống ấy mong em biết bao ngày.
Trách chi cõi đời vẫn luôn luôn đổi thay,
trách anh đã cuồng tín quá men tình cay
Chỉ xin cố dìm nỗi nỗi nhớ trong lòng sâu đôi mắt.
Phải chăng ái tình với em như làn mây,
phải chăng kiếp người đắng ngắt bao trả vay
Chỉ mong có lần nắng ấm soi tan giá băng này.