Bài nhạc sầu,
là cơn đau của những đêm xa nhà.
Là nuối tiếc cho ngày qua,
xa thời niên thiếu,
nghe lòng buồn trong tình chăn chiếu.
Bài nhạc sầu,
gửi cho em trong những đêm cô phòng.
Giòng nước mắt trong mùa đông,
thương sầu lẻ bóng,
thương đời long đong và thương cả chờ mong.
Hát đi em,
mình đã sống trong khổ đau nhiều rồi.
Đời đã cướp đi tuổi thơ tuyệt vời.
Ngày mai đây khi phấn son nhạt màu.
Trở về đời âm thầm,
cô đơn sẽ lớn mau,
còn những gì ngày em xa lìa sân khấu.
Bạn bè cùng vũ trường,
xa em đã có anh,
chờ một ngày lành cơn đau
mình sẽ đến tìm nhau.