Sáng thức dậy, nghe gió mở trang cửa
Có mùa thu đi lạc xuống vai em
Bàn tay khẽ lùa mây vào trong tóc
Nắng như tơ vàng rụng xuống bên thềm
Em gui lai bên hiên nhà nỗi nho
Chút sương chiều lãng đãng vòm cây
Gửi lại em tiếng chim trên tàn lá
Cụm hoa vàng khép nép trong mưa
Anh gửi lại con đường đầy lá rụng
Với ngọc lan thoang thoảng đâu đây
Và em có dấu vào trong tóc
Lòng ngập ngừng e ấp ngón tay che
Mai anh đi lòng buồn như sương khói
Gio đầy thuyền cỏ úa ven sông
Xin gửi lại tình yêu bên lá cỏ
Có bao giờ em nhặt được hay không ?