Khi tóc mùa xuân buông dài trước ngõ
Khi nắng chiêm bao khẽ chớp hàng mi
Khi những con thuyền chở mộng ra đi
Giấc mộng phiêu lưu như đàng chim thiên di tung trời
Anh sẽ tìm em như tìm một hành tinh
Mặc trái đất sắp tan vào mộng ảo.
Anh sẽ tìm em, chiều nào tận thế
Khi những sầu thương cất cánh xa bay
Khi những giận hờn, khi những mê say
Khi tất cả hiện nguyên hình ảo mộng
Ta, suốt đời ngư phủ,
Thả con thuyền trên mái tóc em buồn lênh đênh
Em ơi! Vệt nắng phù kiều uốn mình ô thước
Ôi chao dĩ vãng, Dĩ Vãng thần linh!
Một phút, một giây, nhìn ta ngàn kiếp!
Anh nhìn em như chiêm ngưỡng một hành tinh
Trên đường ta đi
Những đóa hoa nở mặt trời xích đạo
Những làn hương mang giông tố bình sa
Những sắc cầu vồng nghiêng cánh chim sa
Và dĩ vãng ngủ trong hồ cẩm thạch
Phơi phới thuyền ta vượt bến,
Từ đêm hồng thủy ra đi
Lòng ta dao cắt
Chia đôi
Biên thùy
Ôi cặp mắt sáng trăng xưa hò hẹn
Có nghìn năm quá khứ tiễn nhau đi
Anh vịn tay số kiếp dẫn em về
Nhìn lửa cháy những lâu đài trên biển
Chúng ta đi vào lá hoa Tình Sử
Hơi thở em hòa sương khói đường thi
Anh viết cho em bài thơ nho nhỏ
Những chữ thương yêu
Những chữ đợi chờ
Em hát mong manh bài ca Tuổi Trẻ
Nhạc lang thang vời vợi tiếng nhân ngư
Anh gặp em anh từ thủa nào?
Ngờ biển dâu.
Từ ngàn thâu.
Ta tỉnh hay mơ? Chiều nay trăng khép mi sầu
Hay tà dương thu
Mưa rơi mau?
Ta, suốt đời ngư phủ,
Thả con thuyền trên mái tóc em buồn lênh đênh.
Em ơi! Vệt nắng phù kiều uốn mình ô thước,
Ôi chao dĩ vãng, Dĩ Vãng thần linh!
Một phút, một giây, nhìn ta ngàn kiếp!
Anh nhìn em như chiêm ngưỡng một hành tinh