Tự nhiên tôi khóc, tự nhiên tôi cười
Tự nhiên ai đó là người trong tôi
Tự nhiên yêu thương lại sinh hờn giận
Tôi chẳng còn tôi, tôi chẳng còn tôi
Tự nhiên tôi đến, tự nhiên tôi đi
Tự nhiên thấy đời chẳng nghĩa lý chi
Tự nhiên tôi tìm, tìm ra chân lý
Đời quá vô thường, như có như không
Tự nhiên tôi tìm, tìm trong khờ dại
Bỏ lại chợ đời tìm chốn không ai
Sống đời bình yên bên rừng thu vắng
Tặng những người khôn thế giới đoạ đày
Tự nhiên tôi khóc, tự nhiên tôi cười
Tự nhiên tôi chán cuộc đời gượng vui
Tự nhiên tôi khóc, khóc đời giả dối
Tự nhiên tôi cười, cười mỉa mai tôi!