Ngày xưa kia em và anh bước đi trong mùa đông
Và hẹn ước sẽ mãi bên nhau không rời xa
Người nhẹ nhàng cầm tay anh và người đã nói với anh rằng
Tình đôi ta sẽ không tan như tuyết mùa đông.
Rồi mùa đông qua thật nhanh trái tim em đổi thay
Người đã cất bước đi chẳng nói câu biệt ly
Bỏ mặc anh ôm niềm đau giọt nước mắt anh tuôn trào
Tại vì sao người nỡ đành quay bước.
Và mùa đông ấy cũng đã đến
Tuyết trắng đã rơi bên hiên xưa
Nhưng sao giờ đây không có em bên cạnh anh
Chỉ còn mình anh trong đêm
Từng đêm giọt nước mắt tuôn rơi
Rơi nhẹ trong mùa đông đầy băng giá.
Dù đã khóc hết nước mắt
Xoá hết những nỗi đau trong tim
Nhưng sao lòng ta vẫn nhớ hoài về tình em
Để giờ mình anh cô đơn bước trong mùa Đông giá băng
Nhìn bao tình nhân đi bên nhau mà lòng anh
Nhớ em vô cùng!