Trở về quê hương một chiều mùa đông, trời đông buốt giá
Trở về quê hương bao nhiêu kỷ niệm, kỷ niệm đã xa
Còn lại trong ta một thời đi qua, một thời mãi nhớ
Nhớ công sinh thành, nhớ ơn dưỡng dục.
Mẹ ơi! mẹ ơi! làm sao làm sao quên được mùa đông
Mùa đông năm nào cơm không đủ no bo bo khoai sắn
Thay cho từng bữa mẹ vẫn nhường con
Bát cơm gạo mới bát cơm gạo mới
Giá rét run người đêm về trời lạnh tái tê
Mẹ ngồi đốt lửa cho con sưởi ấm
Chỗ ấm con nằm đêm mẹ rét run
Mái ấm gia đình tình mẹ bao dung mẹ yêu.
Trở về quê hương tìm lại ngày thơ thời xa xưa ấy
Đường làng quanh co mênh mông cánh đồng
Đàn cò trắng bay giọng hò bao la
Lòng mẹ ngân nga rộng hơn biển lớn
Mãi luôn yêu đời tiếng mẹ ru hời bóng mát chở che.