Có cơn mưa nào rơi thoáng qua
Có bước chân nào vừa lướt qua
Cỏ anh đào, quá êm đềm
nhẹ nhàng cuốn in theo dấu chân
Nhớ khi xưa cùng nhau bước chung.
Góc phố xưa còn in dấu chân.
Cỏ anh đào, vẫn nơi này
tuổi thơ đã bay theo áng mây.
Phố chiều, lá rơi
thấy trong lòng bỗng dưng vấn vương.
Cỏ mềm, cuốn chân
nhớ hôm nào cùng đi dưới mưa.
Cỏ anh đào vẫn mãi nơi đây
dẫu cho thời gian không trở lại.
Ngày xưa ấy, ở bên nhau
quá êm đềm như trong giấc mơ.
Bước chân trần trên nhánh cỏ xưa
thấy trong lòng vơi đi nỗi buồn.
Ngày xưa ấy, đã đi qua
Sẽ êm đềm như trong giấc mơ, trở về...