Bao lâu sao trong mơ mắt em buồn như trời đêm,
không bóng ngôi sao nào yêu đời.
Trời đang hồng nắng, reo vui trong tháng tư.
Trời đang độ tươi, nhựa căng tình trong trái non.
Cớ sao lòng em lạnh căm hồn em giá băng.
Mà khi đời vang khúc hát thanh xuân lả lơi.
Ngày cũ đã mất, bao năm tươi vui đã qua.
Để nước mắt rơi, khóc duyên tình phai.
Có những đêm dài, thức giấc giữa khuya.
Kỷ niệm tràn về đầy giấc chiêm bao nồng say.
Anh yêu thuở nào, trở về làn tóc mây bay.
Tình hè nồng hương nắng say, điên dòng sóng vỗ.
Nhớ tháng năm nào, ta yêu thiết tha
Dồi dào cành đào trổ lá chim ca ngoài hiên.
Chân vui cỏ êm nở rộng chào đón chân ta.
Dạ hội mùa xuân lá hoa đã xa thật xa rồi.
Em đây như bao em bé thơ.
Tìm trong mật hương mong thấy năm xưa còn thơ dại.
Hoài công nào thấy xuân xưa vui đã qua.
Cành mai tàn phai, phượng đã rụng theo tiếng ve.
Cũng như tình yêu chìm sâu vào trong lãng quên.
Và câu thề xưa chắp cánh bay theo trời mây.
Ngày cũ đã hết, bao năm tươi vui đã qua.
Để nước mắt rơi, mặn đắng đôi môi.
Có những đêm dài, thức giấc giữa khuya.
Kỷ niệm tràn về đầy giấc chiêm bao mộng say.
Anh yêu thuở nào, trở về làn tóc mây bay.
Tình hè nồng hương nắng say, biển rộng sóng vỗ.
Nhớ tháng năm nào, ta yêu thiết tha
Dồi dào cành đào trổ lá chim ca ngoài hiên.
Chân vui cỏ êm nở rộng chào đón chân ta.
Dạ hội mùa xuân lá hoa bây giờ xa xôi.
Có những đêm dài, thức giấc giữa khuya.
Kỷ niệm tràn về đầy giấc chiêm bao mộng say.
Anh yêu thuở nào, trở về làn tóc mây bay.
Tình hè nồng hương nắng say, đã xa thật xa rồi.