Vui chi khi chàng trai học thi
Khóc như cô thiếu nữ
Lúc bước đi về nhà chồng
Phút xe hoa khép kín
Lúc nét trăng độ vừa tròn.
Tâm tư ai nào biết lệ vương cuối mi
Nửa thương cho đời ngây thơ
Nửa thương duyên tình xưa
Thuyền nào sang ngang
Không ngại sóng e chiều gió.
Giai nhân đi rồi phố đìu hiu
Thiếu đôi tay nghiêng nón
Mắt nấp e ngược đường chiều
Mỗi khi nghe ai nhắc nhở
Đến tên lại buồn nhiều.
Xe hoa vô tình qua từ đâu tới đây
Kẻ không quen thì đón
Đến người yêu đưa biệt ly
Một chiều hoa kết lên tà áo đi không về.
Đời em như mưa sa giữa lòng trời
Nếu rơi vào vườn hoa thì lệ mừng hoen gò má
Thuyền ai lênh đênh sông đưa ngược dòng
Bến mờ vẫn đục thì hồn lệ có tràn hay không.
[ĐK:]
Từ đây ngây thơ ơi xa biệt rồi
Pháo vui rượu hồng thay vì là mình sầu người ấy
Nhịp xe lăn êm êm vui mà buồn
Có ai nhìn không gian hồn lạnh buốt tím hoang hồn.
Bâng khuâng có chàng trai học thi
Bút nghiên không duyên kiếp
Tiếc giấc mơ lạc nẻo đường về
Lá thu rơi hiu hắt nhớ cánh thư thuở hẹn thề.
Vu quy giọt lệ mừng hay nhớ ai
Hỏi giai nhân nào dám nói
Buồn vui riêng mình thôi
Chuyện đời con gái
Gửi vào áng mây lưng trời.