Khi có gió hồng em về nơi xứ lạ
miệng em cười mà khoé mắt rưng rưng
khi có gió hồng em qua cầu thiên lý
trọn ơn sinh thành tình mẹ nghĩa cha
khi có gió hồng tóc thề không còn nữa
em thành người tình nghiệt ngã phương xa
thoáng đến một ngày em trở thành thiếu phụ
mơ ước gió hồng nhưng gió đã đi qua
có người vẫn còn đứng đó
nhìn gió hồng chầm chậm trôi qua
buồn nhưng không tỏ
chạnh lòng nhưng không khóc than
có người vẫn còn đứng đợi
đợi một người hình bóng đã qúa xa
có người suốt đời cứ đợi
đợi gió hồng trở lại phố xưa....
Gió hồng gió hồng đi mãi
phố gầy tương tư
mắt sầu, mắt sầu nhung nhớ
chiều về nắng tắt bên sông......