Ngày mai chị đi lấy chồng
không lời thở than cầu xin
ngày mai chị theo bước người
xa rời quê hương Việt Nam
chị ngồi bên sông rồi khóc một mình
mẹ nhìn sau lưng mà không nói nên lời
chị ơi xót thương làm sao
chị ơi có ai thương mình đâu
người ta tươi vui đi lấy chồng
một đời thương yêu dài lâu
chị tôi đem bán thân mình
một đời trầm luân từ đây
nhà nghèo lao đao
thèm miếng cơm thừa
ngại ngùng bao năm
chị tôi bỗng quên mình
chị ơi biết ra sao ngày sau
chị ơi, có ai thương mình đâu
Làm thân con gái mấy ai không mộng mơ
chị tôi cũng thế vẫn không như là mơ
chị như cánh hoa giữa phong ba cuộc đời
chị tôi đắng cay đi quên mang nụ cười
gởi lại quê hương đoạ đày tang thương
một đời ly hương...
Chị tôi đời như thế đó
vẫn không ai xót thương dù một lời
chị tôi đẹp như trăng sáng
để đêm đêm mơ về trời quê hương
để đêm đêm mơ về trời quê hương