Có bao giờ anh đi dưới chiều mưa
Và cảm thấy lòng mình như se lại
Từng hạt mưa có cuốn anh đi mãi
Về vùng trời với kỷ niệm về em
Có bao giờ anh tìm đến biển đêm
Để tìm lại cho mình một khoảng lặng
Sóng vẫn hát bài tình ca say đắm
Tâm tình em biển còn kể anh nghe
Em ngày xưa giờ xa quá xa
Ly café đen có gợi anh nhung nhớ
Trong tiềm thức đưa anh vào quán cũ
Có bao giờ nỗi nhớ anh chơi vơi
Em và anh giờ ngàn trùng cách xa
Dẫu cho đã bao nhiêu lần vội vã
Dù chỉ một lần, một lần thôi êm ả
Có bao giờ ta đến được với nhau