Tôi nó sinh ra nhằm chinh chiến mới quen nhau mà thương mến
Nó quê ngoài kia từ lâu lắm chưa lần về
Ngày tôi gặp nó nét đăm chiêu đêm nhập ngũ
Thấy thương nhau nhiều quá
Ba tháng trong quân trường cam go đã chai tầm hồn lính mới
Nó luôn bảo tôi đừng than oán chi cuộc đời
Vì khi nhịp súng vẫn đêm đêm vang vọng mãi
Tao mày nào được vui
Hôm chia tay hai đứa cùng bùi ngùi
Ngày mai nó tôi trên ngưỡng cửa cuộc đời
Giận nhau gắn vui, dù cho vành môi sẽ khô mấy cũng mỉm cười
Hai năm sau mới có thư về
Nhìn con dấu ghi nơi nắng cháy biên thùy
Người quen cho biết tin.
Bạn tôi thân mến đã liệt oanh ngã xuống khắp đơn vị tiếc thương
Ðôi đứa đôi nơi ngày đầu tiên biết tin nhau là tin cuối
Chát cay đầu môi chiều khu chiến mưa sụp sùi
Nhìn trong lòng giấy nét quen xưa nghiêng đỗ gãy
Nó đi nhưng còn đây
Muôn lớp trai đi nghìn sau theo dấu chân đi vào thiên lý
Biết bao người trai nợ xương máu không trở về
Người đi vào tôi vẫn lưu danh cho đời mãi
Nó anh hùng ngày mai
Những ngày xưa thân ái anh gửi lại cho ai?
Gió mùa Xuân êm đưa rung hàng cau lưa thưa.
Anh cùng tôi bước nhỏ áo quần nhăn giấc ngủ
Đi tìm chim sáo nở ôi bây giờ anh còn nhớ?
Những ngày xưa thân ái anh gửi lại cho ai?
Trăng mùa Thu lên cao khóm dừa xanh lao xao.
Anh cùng tôi trốn ngủ ra ngồi trên lá đò.
Trông bầy chim trắng hiện mơ một nàng tiên dịu hiền.
Đêm đêm nằm nghe súng nổ giữa rừng khuya thác đổ,
Anh còn nhắc tên tôi?
Đêm đêm nhìn trăng sáng tỏ bên đồi hoa trắng nở,
Cuộc đời anh có vui?
Thời gian qua mau tìm anh nơi đâu?
Tôi về qua xóm nhỏ con đò nay đã già
Nghe tin anh gục ngã dừng chân quán năm xưa.
Uống nước dừa hay nước mắt quê hương?
Những đường xưa phố cũ ôi nỡ đành quên sao?
Xin gọi lại tên anh giữa trời sao long lanh.
Anh giờ yên giấc ngủ tôi nằm nghe súng nổ.
Như lời anh nhắc nhở ôi câm hờn dâng ngập lối.
Những ngày xưa thân ái xin buộc vào tương lai.
Anh còn gì cho tôi? Tôi còn gì cho em?
Chỉ còn tay súng nhỏ giữa rừng sâu giết thù
Những ngày xưa thân ái xin gửi lại cho em.