Tôi kể người nghe chuyện xưa mà thật
Có một người con hiếu
Ðức Mục Kiền Liên đi xuống tận âm cung
Nước mắt lệ sầu tuôn
Vì thấy mẫu thân đang vướng mắc trong cảnh u minh
Tâm tư không an nhàn
Thương thay cho bà ngày xưa hủy báng
Nên nay đọa trầm luân.
Ôi lòng quặn đau Mục Liên về trần
Tâm cầu phương cứu tế
Nhớ lại mẩu thân đói khát nhiều năm qua
Ðau nhói cả tâm can
Vì bởi nghiệp nhân luôn cố chấp
Chưa giải oan khiên nên nay luôn ưu phiền
Ðem cơm cho bà mà lòng như thấy thương cho người thân xưa
Thương mẹ vô vàn
Kiền Liên thành khấn tâm luôn cầu ban phước
Ðem tâm nguyện lớn
Mong chư Phật hãy ban cho lời huấn từ
Mong đời bớt gây thêm
Nghiệp chướng thâm sâu cho lỡ kiếp về sau
Ðem tâm Từ-Bi rãi cùng khắp quần sanh
Hành tứ trọng ân
Ðức Phật ngài ban
Thành tâm nguyện cầu cùng mười phương tăng chúng
Cúng dường trai viên
Tâm hướng về người thân mong thoát nạn phiền lao
Từ đó mẫu thân siêu thoát cảnh
Tâm tối âm cung tâm tư luôn an nhàn
Gương xưa nay còn
Hằng lưu hậu thế cho muôn người noi theo