Đêm cứ đi, đi hoài như vô tình.
Em mãi đi con đường tôi lặng thinh.
Trong bước chân hiu quạnh chốn em về.
Mang trái tim lạc lối giữa cơn mê.
Tôi vẫn yêu tâm hồn bé nhỏ này.
Như vẫn yêu em về giữa tỉnh say.
Trong thiết tha em là bóng khờ dại.
Ôm giấc mộng vội vã đến trong tay.
Một nửa tâm hồn em tôi yêu.
Từng chiều tôi ngồi trong cô liêu
Khi nơi em lạc lối đi về.
Một nửa tâm hồn em tôi thương,
Một khoảng tâm hồn kia tôi chán chường.
Từng phút bao ngày qua tôi thiết tha
Và còn đây từng đêm bao xót xa.
Em hãy đi đi về giấc mơ lành.
Tôi vẫn mong em của tháng ngày xanh.
Đôi mắt tôi quay nhìn em ngần ngại.
Trong nỗi buồn còn yêu dấu hôm nay.