Thấm thoát trôi qua, đã mấy mùa
Rừng buồn não nuột, tiếng đa đa
Thầm thương phận gái, nơi xa xứ
Trộm nhớ đời trai, ở cạnh nhà.....
Nắng cháy niềm thương, khi đứng bóng
Sương nồng nỗi nhớ, lúc đêm qua
Vâng lời chử hiếu, yên lòng mẹ
Phụ bạc tình riêng, oán trách ta.....
Đa đa có hiểu, thấu lòng ta
Chối bỏ tình gần, chọn xứ xa
Nhớ mẹ, thương cha, sao dám trách
Trông người, ngóng bạn, nát lòng ta......
Miền đông nắng gió, đêm sương giá
Đất đỏ màu tim, nhớ thiết tha
Nơi ấy miền tây, xanh nuối tiếc
Đừng buồn nổi nhớ, phận đa đa
Tháng 10.1974
Anh Thi Đi