Ngày em đi lấy chồng, Anh buồn quá, anh buồn ghê
Ngày em đi lấy chồng, lòng não nề nhớ làng quê.
Con chim đầu làng, ngày xưa mừng nó hót sao bây giờ chim cứ buồn thiu
Cây chanh đầu hè ngày xưa nhiều hoa lá, sao bây giờ chỉ mấy nhành khô.
Con cá dưới sông, ngày xưa mừng nó quẩy, con cá bây giờ con cá thờ ơ.
Ơi! Con sông buồn quá, con đê buồn thế, ngọn gió đứng chờ,
đứng chờ đợi ai. Chỉ có anh đi về một mình thôi
Ngày em đi lấy chồng, Anh buồn quá, anh buồn ghê
Ngày em đi lấy chồng, lòng não nề nhớ làng quê.
Đò ơi ngày xưa cứ chiều qua sáng lại mà bây giờ chẳng thấy đò đâu.
Mái ngói làng xưa, ngôi nhà thêm màu mới mà bây giờ đã cũ rêu phong.
Đồng lúa nắng vàng lung linh như thảm mới .
Ngôi trường làng lặng lẽ đứng buồn vơi.
Bên kia bờ sông là những đàn sếu nhỏ, ngày anh về đã bỏ đi lâu.
Ơ! Đường làng vắng vẻ, người sao buồn tẻ
Cây tre đầu làng không có gió đưa
Ngày em đi lấy chồng, Anh buồn quá, anh buồn ghê
Ngày em đi lấy chồng, lòng não nề nhớ làng quê.
Con đường vào làng ngày xưa nhiều em nhỏ, mấy trò chơi đùa rộn rã làng
Nay anh về con đường xưa xóm nhỏ, đường bây giờ vắng bóng lưa thưa
Mây ở trên trời, chiều mây vàng rực rỡ
Nay anh về mắc cở trốn đâu, bên kia bờ sông là những cô nàng mắc cở
ngày anh về cô gái cũng thờ ơ.
Ơ! Anh về làng xưa, anh hỏi người ta
Cô ấy ngày xưa đã đi đâu rồi
Ơ! Anh về làng bên, anh hỏi làng trên
Cô ấy ngày xưa đã đi lấy chồng.