Ngày qua thật thấp sương vây quanh núi đồi
Cao nguyên pha sắc lạnh đi vào tối
Chợt lên nét suy tư nghìn đêm rồi
Miệt mài bến phương trời còn tuổi nào rong chơi.
Buồn qua tầm súng tâm tư loang vết đạn
Đêm nay xin tách cà phê thật đắng
Để thôi rét đôi môi lạnh hương đời
Vì đời trắng đôi tay tình yêu nào về đêm nay.
Đốt đêm đen qua từng điếu thuốc
Như bao đêm cháy vàng tương lai
Thương yêu ơi! Nay bỗng thành huyền thoại
Người đời cho rất nhiều nhưng có nghĩa là bao.
Thời gian mòn gót xin ly bia sủi bọt
Cho cơn say rất nhẹ trong tiềm thức
Để ru giấc hai mươi trọn phiên này
Cuộc đời có ai hay thằng trai nhỏ tìm tương lai …