Đã hơn một lần bóng tối tới gần 
Và tôi từng nghĩ tôi sẽ dừng lại 
Đoạn đường sao quá dài 
Niềm tin cứ ngắn lại 
Chẳng biết đâu là tương lai 
Đâu ngày mai? 
Đã hơn một lần nước mắt ngắn dài 
Nhiều khi bật khóc giữa chốn đông người 
Chẳng ai nghe thấy tôi 
Từng nhịp tim rã rời 
Tự giấu đi niềm đam mê giữa quãng đời lê thê 
Và bàn tay đã có lúc muốn buông xuôi rồi đấy 
Và ánh mắt có lúc muốn khép thật chặt 
Đã hơn một lần 
Cũng hơn một lần 
Nhìn lên cao bầu trời sao những ước muốn nôn nao 
Tự hỏi vì sao tôi sinh ra 
Tự hỏi vì sao tôi lớn lên 
Và giờ chẳng cần biết lý do 
Không đắn đo 
Tôi vẫn bước tới mênh mông cuộc đời 
Bầu trời này là của tôi 
Và giờ tôi nâng tôi bay lên 
Chạm vào nơi tôi từng ước mơ 
Chẳng thể nào lãng phí nước mắt 
tôi cũng đã rơi chơi vơi cơn đau bao nhiêu lâu rồi 
Tôi mới có ngày hôm nay 
Và đôi cánh tôi sẽ không bao giờ sợ hãi bão lớn mưa sa 
Chẳng chiến thắng nào bằng vượt qua chính mình 
Về chân trời ngập những ước mơ