[Ver 1:]
Lạ, yêu, hy sinh rồi thương
Tình cảm luôn dẫn dắt ta đến những cảm xúc vô thường
Ngọt ngào khi gần gũi, dày vò khi hiểu sai hướng
Phút nhìn được ra điều gì đó, mỗi người đã mỗi con đường
Khác chi anh và em ngay lúc này
Hôm qua ôm lấy chặt nhau nay dáng chẳng còn muốn thấy
Người bình thản quay lưng, kẻ khóc thét giữa trời mây
Sự im lặng lên tiếng thay cho hai từ chia tay
Đời bảo vạn sự tuỳ duyên tất cả là do ý trời
Phải an phận khi thuyền cặp bến chấp nhận khi thuyền xa khơi
Nên cả khi em tuyệt tình gieo lời cuối khiến mắt anh rã rời
Anh vẫn thương…dù tim nhói chẳng thể thốt ra lời
Em biết không! thực sự trên đời chẳng ai hợp ai
Họ vượt qua tất cả cũng chỉ bởi vì nhau
Và cho đến hôm nay anh vẫn yêu em đậm sâu
Dù từ lâu em đã dứt khoát chuyện mình như chưa bắt đầu.
[Hook:]
Giấu hết yếu đuối vào em này
Cố gắng cất hết vào tim này
Cần chìm dần vào cơn say
Để mình lặng lẽ buông tay
Để mình được sống trọn ngày ấy
Cố nhắm mắt, buông đôi vai, đôi môi thơi chờ đợi.
* Buông rơi những bước chân nhỏ
Lặng lẽ 1 góc ngồi góc ngồi khóc với ai
Buông rơi theo áng mây trời... rơi.
[Ver 2:]
Thương là không quan trọng họ từng là ai
Hạnh phúc trên mọi nẻo đường khi có tiếng họ bên tai
Thương là không để tâm điều họ làm sai
Gạt nỗi buồn nhẹ đưa bờ vai bao dung quảng đời còn lại
Thương là thương luôn cả khuyết điểm
Thương tất cả mọi thứ thuôc về con người họ đang hiện diện
Thương tính tình thương thói quen cả những điều chưa trọn vẹn
Với mình, họ là điều khắc trong tim vĩnh viễn
Ai còn người yêu bên cạnh xin đừng dễ dàng buông tay
Bởi chắc gì ngày mai bạn sẽ gặp người tốt hơn hôm nay
Vì cuộc sống khó nói, ai biết được mai này
Lỡ một nhịp, nhớ một đời, lúc đó trách ai đây?
Có lẽ là trách mình thôi, nhắm mắt mặc tình chơi vơi
Rồi từ từ buông lơi thay lời mệt mỏi vì phải chờ đợi
Nhưng đến một lúc buộc lòng quay lưng duyên nợ cho vừa ý trời
Đau đớn mấy cũng xin đừng bao giờ khiến nước mắt họ rơi.