Nhiều khi muốn đi thật xa xôi bên em chẳng cách rời
Ta đi đến cuối cuộc đời mà sao lại khó quá em ơi
Thời gian đã thay đổi hơi ấm không còn dành riêng một người.
Chuyện tình yêu nào ai biết trước mai sau thế nào
Từng hẹn em cùng nhau ta sống đến trắng mái đầu
Thế nhưng ngày qua chẳng ai giận ai
Mà sao cứ xa nhau cứ u hoài lặng lẽ cho nhau hai lối đi vô cùng
Yêu thương chẳng khác chi một cơn mưa giữa đông.
[ĐK:]
Thời gian xa cách nhau em giấu anh điều gì
Tình yêu đang ấm êm sao nói câu dừng đi
Mùa đông không có anh nhưng nắng xanh bên em ấm mỗi ngày
Nếu yêu dễ dàng thì xa cũng thế phải không.
Rồi khi không có em anh phải sống thế nào
Chỉ là đau chút thôi sao khó phai người ơi
Từ nay em hãy vui giữ lấy yêu thương em đã đánh đổi
Hãy quên đi anh nghĩ em làm được thôi.