1. Khoác chút áo màu qua phố xưa
Lang thang tìm bao kỷ niệm
Khoác chút áo màu qua phố đông
Anh cô đơn đến ngại ngùng.
[ĐK:]
Em đi đâu mùa khốn khó
Chao ôi sao thèm một bàn tay
Em đi đâu trời mưa bay
Cho anh chợt cay đôi mắt.
Khoác chiếc áo màu qua phố
Mới biết trong lòng hoang vắng quá
Khoác chút áo màu qua phố
Mới thấy tim mình nhói đau.
2. Vẫn nhớ những ngày chưa cách xa
Không nghe mùa đông tìm về
Vẫn nhớ những lần ta có nhau
Anh nghe êm ấm vô cùng.