Hãy bảo nắng về đi
Cho em quên nhớ nhung
Cho em quên những phút giây muộn phiền
Hãy bảo nắng về đi
Để hết chuyến tàu đêm vụt qua
Đôi bàn tay trót buông những kỉ niệm xót xa đêm hè.
Anh nói vội câu là yêu là thương
Là nắng, là gió, rồi tan theo mây trời
Là mưa rào đưa hình bóng ai quay về
Là mơ, là mơ, người yêu là thơ.
Hãy bảo nắng về đi
Những mùa yêu đã qua
Những mùa yêu đã xa nơi này
Đừng níu, đừng kéo vu vơ, như đùa vui.
[ĐK:]
Vì anh chỉ là nắng, là gió, rồi tan theo mây trời
Là mưa rào, đưa hình bóng ai quay về
Là mơ, là mơ, người yêu, là thơ
Em sẽ để cơn mơ này đứng yên vài giây.
Chờ anh trong nắng mai khi những yêu dấu vụt tan
Vì anh chỉ là nắng, là gió, rồi tan theo mây trời
Là mưa rào đưa hình bóng ai quay về
Là mơ, là mơ, người yêu, là thơ.
Hãy bảo nắng về đi, cho em quên nhớ nhung
Cho em quên những phút giây muộn phiền.