Rồi mùa yêu thương dần đang đến
Mà thuyền cô đơn hoài không bến
Còn hoài loay hoay, giữa mênh mông xuôi ngược
Chờ được nắm đôi bàn tay ai.
Vùng trời đêm đông từng đong đếm
Hàng ngàn ngôi sao dìu em đến
Mình ngồi nơi đây, giữa yêu thương vơi đầy
Sao chưa xiết đôi bàn tay?
[ĐK:]
Giọt sương âm thầm giăng mây rét đôi vai gầy
Và trên con đường em đi tuyết rơi
Tựa thân anh này em ơi làn hơi ấm nhất trên đời
Rét thế nào cũng không làm buốt tim em.
Vậy sao chưa cầm tay nhau để đông không còn
Lạnh con tim tình yêu đang héo hon
Mùa đông năm này tô son màu xuân xanh đón em về
Để môi kề những yêu thương lúc xuân về.