Quay lưng anh đi để lại mùa đông trong lòng mùa hạ
Để lại em những vết chai
Nhợt nhạt nhợt nhạt khát nứt nẻ nứt nẻ khô.
Quay lưng anh đi chỉ còn mùa đông trong lòng mùa hạ
Chỉ còn em với nỗi đau
Nhợt nhạt nhợt nhạt khát, nứt nẻ nứt nẻ khô.
Những dòng suối tuôn trào không làm vơi cơn khát
Biển cả mênh mông không làm dịu thịt da đen xám
Trong nhớ nhung em khát anh ra bãi sông em khóc.
Chỉ có anh, chỉ có anh, càng khát khao mình có nhau
Thật nồng nàn, không lang thang, không cô đơn
Về phía anh ngày vẫn xanh, từng giấc mơ vọng tiếng anh
Thật dịu dàng như sông xa em bơi qua
Khát.