Ai đời, người đành lỡ bước rời xa
Ai quên tình ta, quạnh hiu lẻ loi mái nhà
Ai đời, người đi nhớ người ở lại
Ai quên hết rồi, hẹn thề mãi chẳng nhạt phai
Ai đời lời yêu trót lưỡi đầu môi
Lẻ loi mình tôi, buồn trông bóng ai xa rồi
Ai đời gặp sang vội quên nghèo khó
Bên ai sang giàu chắc gì yêu người thật đâu
[ĐK:]
Ai đời con tim mau đổi thay, bao nhiêu lời yêu vỗ cánh bay
Chỉ còn mình ên ôm đắng cay, người ơi có hay
Riêng mang nỗi sầu đành nhận lấy, thương nhớ còn đây
Người dưng vô tình, quên mình xa cuối trời mây
Ai đời yêu đương chỉ thế thôi, đồng tiền trao tay tim rẽ đôi
Lời ngọt đôi môi lỡ phai phôi đành tâm thay đổi
Nơi mái tranh nghèo, lẻ mình thôi, nhìn dòng đời trôi
Phải yêu là tội, tiếc gì một người xa xôi.