Em vẫn ngồi đây, mặc cho tháng năm kia vẫn cứ đi qua
Vẫn không là người anh yêu, nhưng em vẫn là người yêu anh rất nhiều
Anh có mệt không, khi cứ mãi chơi trò cuốc bắt để em đi tìm?
Đến khi tìm thấy được anh thì ra anh đang trốn em cùng với ai
Em vẫn là em chỉ khác mỗi vết thương kia chữa không lành
Vẫn không thể nào quên anh, dù cho em đã tìm không thiếu một cách
Dẫu biết tình yêu, là liều thuốc tiêm vào trái tim làm anh khó hiểu
Bàn tay đang nắm tay em nhưng vẫn cố tìm kiếm tay ai
Thiên đường hạnh phúc, gồm có bao nhiêu bậc thang
Vì sao anh nỡ dối gian, để cho e cứ phải bước đi tìm hoài.
Thói quen của a là hay nói dối, còn em phải ngậm ngùi nói dối với con tim
Không tin vào anh không tin vào điều mà em đã trông thấy
Hạnh phúc là khi cả hai cháp vá, không phải một người phá một người may
Và em cảm thấy em như hoài công những gì em dành cho anh lâu nay
Trách em chẳng đủ vô tình nên chẳng thể quên một người đáng quên
Cũng bởi vì yêu anh nhưng tình yêu ấy đã quá giới hạn.