Mây kia có thể che đi ánh sáng mặt trời
Nhưng những nụ cười sao không che lấp hết niềm đau
Anh đã chấp nhận mất em từ lâu
Nhưng trong lòng anh còn rất yêu em đâu ai thấu
Yêu nhau có thể do duyên số sẵn thật rồi
Nhưng mà ở lại hay ra đi cũng do mình thôi
Anh đã thất bại chẳng cho người vui nên em ra đi hay là vì em đã thay đổi
Ngày em đi thì anh giữ chặt tay em mong đừng đi
Thế nhưng giờ em đã không cần anh giữ chân em được gì
Rồi khi anh nhận ra bởi vì em đã yêu người ta
Nụ cười anh vì anh dại khờ quá
Còn chơi vơi mình anh từng ngày trôi qua trong buồn tênh
Biết bây giờ nên lãng quên đi em nhưng anh không làm được
Phải chi anh là em dễ dàng quên đi một tình yêu
Đâu ai thấu anh buồn như thế nào.