Anh đã cất bước quay mặt đi vội vàng.
Chuyện hôm qua khiến cho lòng em ngỡ ngàng.
Giữa căn phòng im tiếng người,
Ngoài kia gió gào, mưa vẫn rơi.
Mong anh hãy thứ tha lời nói vô tình.
Giờ đây giữa trái tim còn in bóng hình,
Có anh kề bên nói cười.
Người là ánh sáng của đời tôi.
Khi anh đã bước đi chẳng quay trở về,
Nghe như trong lòng em băng giá tái tê.
Em mới hay rằng trái tim đã hiến dâng người.
Đời em vô nghĩa khi lìa xa, người ơi!
Cơn giông tố thoáng qua rồi sẽ phai tàn.
Xin bao dung để tình yêu mãi chứa chan.
Cõi thiên đường sẽ hoang tàn nếu vắng anh.
Ngàn trăng sao nhớ anh đêm đêm.