Hẹn đến thăm rồi không đến thăm
Chiều hoang mình lặng mắt trông chờ
Người yêu hẹn đến rồi không đến
Hẹn đến sao rồi không đến thăm!
Mùa đã sang rồi em có hay?
Người đi từ độ tuyết giăng đầy
Vàng Thu thuở trước còn vương vấn
Em có chạnh lòng trong phút giây?
Chao ôi mình chỉ uổng công chờ!
Người yêu chắc hẳn giờ quên lãng
Lặng để sầu dâng ngập tâm tư.
Trời đã sang mùa em có hay?
Mùa trăng mộng cũ vẫn vơi đầy
Ngàn sương người nỡ đành hờ hững
Thì nhớ nhung gì vạn kiếp sau!