Có khi nào nhớ em thật lòng
Có bao giờ thấy em ngồi khóc
Có bao giờ đứng sau lắng những dòng tâm sự
Kí ức này mãi luôn vấn vương
Đến khi nào trái tim hết buồn
Xoá kỉ niệm để quên người ấy
Trách sao mình quá ngây ngô
Tối đến em thờ ơ, cuốn theo làn gió mong manh thôi !!!
[ĐK:]
Giờ đây nuối tiếc quyến luyến cũng thế thôi
Nuốt nước mắt vào đáy con tim
Chỉ muốn nói 1 câu: "Sao quá bất công?"
Giờ đây níu kéo cũng thế, người đã quên
Cũng đã trễ, người quá xa xôi
Hết thật rồi bởi anh không quay về đây.
Bước ngược đường hoá thành người dưng