Từ ngày tình mình tan vỡ,biết không anh vẫn thầm nhớ em.
Bao đêm lang thang,đêm mùa đông anh giá lạnh
Làm cho anh lại càng mong nhớ.
Vào một ngày đông năm đó,chúng ta đã tình cờ thấy nhau.
Em như ngôi sao trong màn đêm đến bất chợt,sưởi ấm trái tim băng của anh...
Mùa đông không hề đến,từ lúc anh có người.
Những ngày bên em đã quá hạnh phúc với anh.
Ngồi bên cạnh em,anh nghe trong đêm mùa đông,trào dâng bao là hơi ấm...
Rồi em yêu người ấy,đành lãng quên tháng ngày.
Chỉ còn riêng anh vẫn cứ ngồi nhớ với mong.
Mùa đông lại đến,sao anh thấy quá lạnh lùng,
có lẽ bởi vì không còn em...