Nhắm mắt lại anh không tin vì sao em ra đi bỏ lại những con đường Những chuỗi ngày em cho anh được gì, em cho anh điều gì, vết đau này anh sẽ mang mình anh. Chúc cho em được hạnh phúc bên người. Thôi thì thôi đắng cay là đây trách ai giờ đây em có nhớ có thương có yêu nơi đây. Em đừng khóc nhiều anh vẫn tin vẫn mong chờ em khát khao ngày mai thay đổi. Em sẽ hối tiếc những lúc vắng anh khi cần anh em sẽ hối tiếc những lúc thiếu đi tiếng cười đùa một lần lầm lỗi trăm ngàn lần vẫn thế. Anh không buồn em nhưng sẽ đau. Ở đó em đã đã không còn chút đam mê em đã nhận ra nơi đó chỉ là phù du. Và rồi em đã tỉnh giấc quay đầu là bờ.