Khi hoàng hôn mờ xa về phía chân trời,
Làn mây đi hoang trên ngang phố về,
Một mình giữa phố vắng không tên,
Vô hình, tìm ai một bóng quen.
Con đường xưa giờ xa tận mãi phương nào,
Tìm hoài nơi đâu để thấy bóng anh,
Cuộc tình ấy dẫu mãi không tên,
Lòng nát tan nỗi đau ngọt đắng.
Tình chìm vào đêm không trăng sao,
Nghe từng phút trôi tình phai giấc mơ hồng,
Lệ rơi cho con tim buốt đau,
Hận tình phai dấu.
Tình là nỗi nhớ em mang trong tim,
Theo ngày tháng chôn vùi sâu những kỉ niệm,
Còn không yêu thương nhung nhớ,
Tình dẫu không tên.