Là tôi cứ mỗi sáng bước ra đường
Thì những ánh mắt luôn dõi theo
Cứ nhìn cứ nhìn nhiều lúc cứ như mình vô tình.
Cho tôi rong chơi đi khắp nơi
Không có e dè, không có e dè vậy thì vui ghê
Cho tôi xin thêm năm phút thôi
Không có ai, không có ai chỉ mình tôi.
Quần tây với áo trắng bước ra đường
Thì cũng có lắm người đấy thôi
Thế mà thế mà rồi cũng cứ quen dần, quen dần.
Cho tôi rong chơi đi khắp nơi
Không có ồn ào, không có ồn ào vậy thì vui sao
Cho tôi xin thêm năm phút thôi
Không có ai, không có ai chỉ mình tôi.
ĐK:
Đã có nhiều lúc nghĩ về, đời nặng nề bao nhiêu ê chề
Tháng ngày cứ hững hờ, tôi vẫn như là bây giờ
Và còn nhiều ước mơ hơn nữa.
Có nhiều lúc thấy rằng đời nhọc nhằn, như chưa ai bằng
Nắng về phía cuối đường, tôi vẫn đi về vô thường
Vì còn nhiều vấn vương là thế, là thế.