1. Thôi là hết ân tình chỉ bấy nhiêu thôi
Thôi là hết con đường hoa bướm chung đôi
Anh về đi anh về với người
Để mặc em than phận với đời
Đời một người con gái lỡ làng.
2. Duyên tình lỡ em về ngủ giấc chiêm bao
Khi tình nhớ bao lần ngả nón cho nhau
Ân tình xưa nay thành kỷ niệm
Một lần yêu trăm lần khóc sầu
Và đời đời mang mối thương đau.
[ĐK:]
Nếu ta cứ kéo dài
Chuyện hẹn hò như tóc sau vai
Chuyện mặn nồng như ánh trăng soi
Nào có ích gì vì em biết rằng
Người con gái ấy sẽ đau buồn sẽ khổ hơn em.
3. Thôi là hết anh về kẻo gió sương khuya
Thôi là hết không còn khi đón khi đưa
Yêu mà chi cho người khóc sầu
Đẹp gì khi ân tình đổi màu
Thà tuyệt tình cho bớt thương đau