Hỏi trong nhân gian mấy ai
Có học được chữ ngờ người ơi?
Tình yêu giờ là thuốc đắng
Người đã cho ta nếm khổ đau.
Tình yêu theo cơn gió bay
Biết đâu tìm như mộng phù du
Lời yêu mà người đã hứa
Chỉ là lời chót lưỡi đầu môi.
Người giờ đây đã bội ước
Lòng đổi thay quên nghĩa tình xưa
Tình yêu xem như trò chơi
Quên lời hẹn ước lúc ta còn nhau.
Vội ra đi không từ giã
Đành nhẫn tâm dứt đi tình ta
Mà người không chút tiếc nuối
Nỡ đành bội ước quên lời thề xưa?