Mưa rơi *** lá cọ,
mái tóc em ướt rồi,
đôi má em ửng đỏ,
muốn hôn quá mà thôi.
Mưa rơi *** lá cọ,
sợ em mình xấu hổ,
cầm hai bàn tay nhỏ,
xa nhau chẳng muốn rời.
Em đi và em đi,
anh nhớ dáng hình,
vành khăn tròn xinh xắn,
nhớ mình áo nâu.
Em đi, mưa rơi,
thác lũ ngập ngàn sâu,
giờ đây em ở nơi đâu mà tìm?
Mưa rơi và mưa rơi,
mưa mãi mưa hoài,
rừng khuya đèo heo hút,
em dừng nơi đâu?
Mong sao, mong sao
anh hoá được thành chim
liệng theo em hót,
cho tim đã buồn.
Mưa rơi, mưa rơi,
trong lòng người mưa rơi!