1. Có em [C] cận kề nỗi đau [Em] dịu nhẹ
Một ánh mắt [F] thôi cũng như mưa [G] mềm
Có thêm [C] người về những khi [Em] kiệt quệ
Thì có xót [F] đau cũng sẽ [G] tan đi được.
Chìa [Am] bàn tay em cho anh nắm lấy ơi [G] nàng
Kề làn môi hôn lên anh xước xác hoang [F] đàn
Đặt [Fm] một câu ru lên tim anh em [Em] hỡi
Đời sẽ [Dm] êm [G] như bài [C] thơ.
ĐK:
Về đây nhé cho anh ôm [F] trong màn bão
[G] Gọi nhau tiếng tri âm đúng [C] như ta là
[A7] Dù mai có âm u hay [Dm] bên trời sáng
[G] Thân tri âm bao giờ quên [C] đâu.
2. Giấc thanh [C] bình này hiếm khi [Em] gặp lại
Toàn những [F] vết thương cũ râm ran [G] lòng
Mấy khi [C] được nằm dưới chân [Em] đồi vàng
Cặp mắt nhắm [F] sâu cho trái [G] tim vang ngực.
Này [Am] bàn tay em lau đi nước mắt rơi [G] thầm
Này người yêu ơi lâu nay dĩ vãng giam [F] cầm
Chỉ [Fm] chờ em nghe anh kêu mà thương [Em] xót
Hàn gắn [Dm] cho [G] khung đời [C] chờ.