Chiều nay tôi lang thang nơi xứ người
Chợt nghe ngậm ngùi thương nhớ quê hương
Sài gòn đó, tôi ra đi một buổi sáng mưa rơi
Tàu rời bến mang theo bao niềm vương vấn.
Mẹ ru câu ca dao khi bé dại
Dù thời gian qua dần tôi vẫn chưa quên
Từng đường phố tôi đi qua đầy hình bóng thân yêu
Ngàn lời nói vang trong tim
Ôi, Sài gòn của tôi.
Nhưng hôm nay xa cách muôn trùng
Tôi gọi Quê hương nước mắt tuôn trào
Đâu sông Hương soi mái tóc thề
Đồi thông in bóng trong sương mù
Và Sài gòn còn đâu nữa bao tà áo phất phơ bay.
Tình hoài hương mênh mang trong giấc mộng
Mà thời gian trôi dần nghe xót xa thêm
Người nào biết trong tâm tư của kẻ mất quê hương
Dù ngàn kiếp tôi luôn mơ
Ôi, Sài gòn cúa tôi!