[Ver 1]:
Cuộc sống biết trước điều gì hỡi em
Định mệnh hai người cuốn tiểu thuyết anh xem
Tình yêu đôi lúc vẫn muốn thử thách lòng người bằng sự chân thật
Nói lời yêu bằng sự cảm thông không... ai muốn bộc bệch
Tình cảm thời gian đâu biết trước rằng yêu nhau bằng cách
Sóng gió chông gai họ mới biết được
Anh cũng như vậy cũng giống với người ta
Cũng trải qua nhiều mỗi tình cũng mật ngọt trăng hoa
Lắm lúc trầm tư với mọi chuyện đã qua
Hãy thả hồn trong những đêm mưa trong đêm đông lạnh giá
Nhưng anh đâu có thể
Đó đâu phải là tất cả
Đó đâu phải những lời anh không muốn nói ra
Một cuộc tình mặn đắng thấm dần cũng phôi pha
Để rồi trong điệu nhạc buồn đêm nay anh muốn xoá
Xóa hết những kỉ niệm buồn vui
Xóa sạch đi những ấm ức buồn tủi
Anh phải mạnh mẽ lên trong thời gian tới
Cố chấp nhận mọi thứ giữa dòng đời trôi
Yêu em yêu bằng tình cảm chân thật nhất
Đến với em mọi thứ anh không sợ bị đánh mất
Quên đi em coi như anh bỏ hết
Giữ lại đi em anh cảm thấy mỏi mệt
Cuộc yêu này coi như cho em chọn
Nỗi đau này dù lơn thôi thì cho anh xin
Giọt nước mắt trôi nhẹ ngấm làm đau con tim
Thôi thì cho anh giữ em trong những bóng hình
Thời gian trôi qua nhanh... sao với anh vô tình
Tình cảm dành cho em, anh vẫn giữ đó
Được và mất ánh mắt anh mỏi mòn
Quay lưng đi để em theo với người ta
Bước lùi lại em, anh không muốn rời xa
Viết lên tâm sự buồn nước mắt anh cứ tuôn
Tâm sự người đàn ông có ai hiểu được không
Suy nghĩ người đàn ông trong một căn phòng trống
Cả thế giới tâm sự với nỗi buồn mênh mông
[Ver 2]:
Người đàn ông vẫn nhớ chuyện ngày xưa yêu em như khờ
Lần đầu tiên hẹn hò trong một đêm trăng tỏ
Mình yêu nhau không toan tính nhưng cũng đầy ước mơ
Vẫn call phone từng đêm hỏi thăm em ngủ chưa
Hôm nay em làm gì đã ăn thêm bữa trưa
Trời đang lạnh chiếc khăn ấm của anh sao em quàng vội
Những câu hỏi đơn giản bình thường như vậy thôi
Sao em với em dường như nó quá khó
Hay do em nũng nịu với tình cảm anh đó
Muốn được yêu.. được cưng chiều như công chúa nhỏ
Những hạnh phúc thật bình yên chứ không phải buồn lo
Từng ngày qua đi vẫn như vậy đó
Rồi bỗng đến một ngày như chuyện cổ tích nọ
Cô công chúa nhỏ... cô bước vội ra đi
Cô khong nói một lời rằng lý do gì vậy
Bỏ mặc hết mọi thứ cô bước vội đi qua
Cô đi theo người mới chắc người đó hơn tôi
Nhắm chặt khóe mắt lại vị đắng rớt trên môi
Vậy thì đành thôi anh chấp nhận
Âu cũng là do trời cũng là do duyên phận
Đêm nay thêm hiu quạnh
Người đàn ông thấy lạnh
Một bàn tay ấm áp
Đặt nhẹ lên đôi môi