Sao anh nỡ đành quên bao lời tha thiết mong chờ
Sao anh nỡ đành quên chuyện tình đẹp như ước mơ
Sao anh nỡ đành quên áng mây chiều nghiêng nghiêng bóng
Những con đường quen lối đi rồi nay nằm yên đó
Sao anh nỡ đành quên kỷ niệm chan chứa êm đềm
Sao anh nỡ đành quên cho lòng này đau xót thêm
Sao anh nỡ đành quên lúc đi về ai đưa đón
Những khi buồn ai đến thăm còn đâu nữa mà mong
Nỡ đành quên sao anh dư âm ngày xưa còn đó
Thời gian không làm sao xóa bao lần tay xiết trong tay
Nhìn anh em khẽ bảo
Anh đừng xa vắng em
Sao anh nỡ đành quên kỷ niệm xưa buổi ban đầu
Sao anh nỡ đành quên khi tình em đã trót trao
Anh ơi nếu một mai có ai hỏi người tên ấy
Biết nói gì đây hỡi anh
Mà anh nỡ đành quên
(Số Kiếp)
Tác giả : Thiên Giang
Tôi đã đi bên cạnh một người
Trong con tim còn thương nhớ một người
Một người gần bên nghe muôn trùng xa cách
Một người ngàn khơi còn nợ lời yêu thương.
Trong oan trái cuộc đời bao cay đắng lòng người
Tình yêu có một người mà phải sống với một người
Một người nợ không duyên
Một người duyên không nợ
Nên đời mãi đảo điên, nên đời còn lắm ưu phiền.
Con nước trôi theo dòng đời vô tình
Người đã xa chỉ là giấc mộng qua
Và thời gian đi có bao giờ trở lại
Thôi yên phận mình chờ phai kiếp nhân sinh !