[Lạnh Trọn Đêm Mưa]
Mưa buồn ơi thôi ngừng tiếng
Mưa cho phố nhỏ càng buồn thêm
Mưa rơi gác xưa thêm buồn vắng
Phòng côi lắng tiêu điều
Đường xưa vắng điều hiu.
Đêm sầu đi trong tủi nhớ
Bao thương nhớ chỉ là mộng mơ
Đêm nay tiếng mưa rơi buồn quá
Mưa đêm sầu riêng ai
Buồn ơi đến bao giờ.
[ĐK:]
Mưa ơi, mưa ơi
Mưa gieo sầu nhân thế, mưa nhớ ai
Biết người thương có còn nhớ hay quên
Riêng ta vẫn u hoài
Đêm đêm tiếp đêm nhớ mong người đã cách xa.
Mưa buồn rơi rơi ngoài phố
Nghe như tiếng nhạc buồn triền miên
Đêm nao chốn đây ta dìu nhau
Trao muôn ngàn lời thơ
Chờ mong đến kiếp nào.
[Mưa Qua Phố Vắng]
1. Mưa hắt hiu mưa buồn qua phố vắng
Chiều mưa tuôn cho giá buốt tâm hồn
Niềm cô đơn theo nhung nhớ dài thêm
Mưa kỷ niệm mưa tìm về dĩ vãng.
Anh đã yêu em mười mùa mưa trước
Một mùa mưa hai đứa bước song hành
Tình yêu đương khi thương vẫn còn thương
Em đã vội bỏ trường xa phố phường.
Đêm đêm tiễn đưa người yêu đi lấy chồng
Mưa ôi gió mưa buồn như cơn bão lòng.
[ĐK:]
Tình nồng tình mau chóng phai
Tình buồn tình mang đắng cay
Cô đơn cuộc đời, ngồi bên song cửa
Trông bóng ai ngoài mưa mà nhớ người.
2. Thương nhớ ai mưa chiều về giăng lối
Người yêu xưa nay đã khuất xa rồi
Còn trong tôi bao nhung nhớ tả tơi
Mưa kỷ niệm mưa thầm rơi trong đời.