Thời gian lặng trôi, niềm nhới cúi đầu
Giọt mưa chợt thấy mình mang nỗi sầu
Từng ngọn lá xôn xao, từng cỏ hoang lao đao
Nước mắt rơi trong nghẹn ngào.
Trò chơi tình yêu, nào ai có ngờ
Từng đêm từng đêm buồn theo trăng mờ
Nhìn mùa xuân trôi qua, tình vỗ cánh bay xa
Để lại đây, cho ta nỗi nhớ.
[ĐK:]
Em là trái cấm trên môi
Cho lòng nhớ mãi không nguôi
Như cà phê đắng trên môi, uống từng tiếc nuối.
Em là trái cấm trong tay
Ôi lòng ta đã mê say
Theo người yêu mãi quên đi ngày dài.
Thời gian dần trôi, sầu cũng khóc thầm
Sợi tóc đượm chút giọt sương phong trần
Vườn hồng quá cô liêu, đèn vàng vỗ hắt hiu
Bóng tối che mờ tình yêu.