Miền tây ơi đã bao lần ghé về, những hương quê còn nguyên đây đó
Những nguyên do người yêu đất này, người Miền Tây bao đời chân chất
Từ Long An ghé sang miền Đức Hòa, lúa xanh tươi miền quê ta đó
Có thương yêu dòng sông, bến đò... Nghe tiếng ai hò thương người Long An.
Người yêu đi lấy chồng, tim tôi đau khóc bên dòng sông.
Gò Công, Mỹ Tho thương cánh cò về nơi bạt ngàn.
Tiền Giang thoáng buồn, khi em ra đi bước theo chồng xa.
Dù em đã sang ngang nhưng anh trong lòng vẫn nhớ hoài Tiền Giang.
Thương lắm xứ dừa, thương cô ba tên là Bến Tre
Giồng Trôm, Mõ Cày, Hàm Luông, Rạch Miễu, Ba Tri
Nếu đã thương người ta, sao không qua nhà tính chuyện trầu cau
Con nước lớn ròng, rồi em ra đi theo chồng nơi xứ xa
Từng đêm nhớ nhà, thì em có nhớ anh không?
Bến Tre chờ mong, nhưng em đâu rồi nhớ thương một đời.
Ai xuôi phương nam, nhớ ghé qua thăm miền Trà Vinh thương mến.
Trà Vinh quê hương tiếng chào nghe dễ thương “Tâu na ơi bòn ơi"
Người dân quê tôi có điệu múa Lâm Thôn, ngất ngây tâm hồn.
Cô hai thân thương, kể nghe câu chuyện Trà Vinh hay lắm.
Năm xưa nơi đây, có nàng thật hay nổi danh Ao Bà Om.
Miền Tây ai ơi trên nẻo đường ngược xuôi xin chớ quên Trà Vinh.
Người ơi hãy đến thăm miền quê tôi Vĩnh Long
Vùng đất chín con rồng thuyền ghe khắp sông, có ai đang về xin mời ghé thăm.
Nơi quê tôi có dòng sông Cổ Chiên, ai đi qua Long Hồ, Vũng Liêm
Nghe thương như ngẹn ngào trong tim, bên kia sông mối tình Vĩnh Long nhớ thương ai đợi trông.
Có qua Đồng Tháp xin người nhớ về Nha Mân.
Sa Đéc, Tân Hồng...chờ anh Cao Lãnh, Tam Nông.
Cô gái Tháp Mười yêu thương người mong một ngày sau.
Trái tim Đồng Tháp, bao đời vẫn là hoa sen
Sa Đéc xuân về làng hoa đông lắm ai ơi.
Thương cô gái Tháp Mười, anh thương nụ cười nở hoa Sen hồng.
Có ai đi về miền Hậu Giang thương nhớ, Cần Thơ, Sóc Trăng hay Bạc Liêu
Dù ở đâu cũng nhớ về chốn đây, bến Ninh Kiều thương em nhiều.
Hậu Giang ơi... đôi lời gửi thăm thương về Sóc Trăng.
Bạc Liêu ai ngỏ lời thương, Hồng Dân, Đông Hải tơ vương.
Mơ tiếng ca trong đêm sương, chờ thương nhớ bao kỷ niệm.
Bạc Liêu câu hát Hoài Lang, còn mang bao kỷ niệm xưa
Như gió từng đưa ta về Bạc Liêu.
An Giang có Long Xuyên mặn mà, ai đi Châu Đốc nhớ ghé qua vía bà.
Về Tịnh Biên nhớ thương em Hà Tiên, chiều trên đồng ruộng xanh áo bà ba em dịu hiền.
Nhớ thương ai nhắn ai đôi câu người em Chợ Mới Tân Châu có thương xin đợi chờ.
Nhớ những chiều bên em gái miền Tây, ngất ngây tình nàng An Giang đắm say.
Trên nẻo đường miền Tây ai nhớ người Sóc Trăng xin về đây.
Có về Đại Tâm hay anh muốn thăm nàng bên Ngã Năm
Thương nàng Long Phú, Kế Sách hay nàng Mỹ Tú duyên dáng.
Vĩnh Châu hay Trần Đề, hay anh thương Sóc Trăng miền quê ta.
Có thương ai sao mà anh không nói anh qua Cù Lao Dung.
Rồi mình về miền Tây nơi Kiên Giang có nhiều đổi thay.
Rạch Giá chờ nhau... Gò Quao, Kiên Hải, Kiên Lương.
Thương nhớ ai Châu Thành, Tân Hiệp, Giồng Riềng, Hà Tiên.
Một trời xanh thắm, đưa Kiên Giang trở thành ước mơ.
Phú Quốc giờ đây, tươi đẹp như cô gái mỹ miều.
Ai đã yêu nơi này, mau về đây với Kiên Giang mình.
Ai đi miền Tây sao không về đây thăm lại Cà Mau, Năm Căn, Đầm Dơi.
Khoe rừng U Minh tràm reo trong gió.
Nơi miền Tây đất quê hương, nơi người dân sống yêu thương, dù có xa muôn trùng nẻo đường tha hương
Nhưng dặn lòng rằng, Cà Mau luôn đợi chờ...Chờ ai quay về
Miền Tây quê hương thương từng cây lúa hai mùa mưa nắng thương người miền Tây.
Miền Tây thân thương... Hương đồng thơm lúa
Áo bà ba đó... Thương người miền Tây.